Đã lâu rồi hôm nay tôi mới lại có cơ hội nói chuyện với Gan. Đây là cuộc nói chuyện đầu tiên giữa tôi và Gan sau gần 40 năm chung sống. Mang tiếng ở gần nhau, trong cùng một ngôi nhà, nhưng lại như hai kẻ thù của nhau, đối nghịch gần hết nửa cuộc đời.
Gan hỏi…
Nếu hôm nay tôi chết ngày mai bạn còn sống được không?
Tôi giật mình lưỡng lự không biết trả lời thế nào. Gan nói tiếp, cuộc đời tôi và bạn như hai kẻ tương hỗ, đầy đọa nhau đến kiệt quệ lúc thanh xuân. Nhưng đến khi có tuổi, bạn lại lật đật van xin tôi như một đứa trẻ phạm tội.
Bạn sống đểu với tôi khi bạn còn xuân sức, đẩy tôi đến bờ vực của viêm gam, xơ gam mãn tính. Đến một ngày khi bạn tỉnh ngộ bạn chợt nhận ra tôi như một thằng béo phì thừa thãi, muốn đá bỏ mà không được, muốn chạy chữa cũng không xong.
Bạn bè nhưng hóa ra chỉ coi nhau như kẻ ở, người hầu. Bảo sao gan không muốn cống hiến cho bạn hết cả cuộc đời.
Khi vui bạn rượu chè quá chén, khi buồn bạn đầu độc bản thân bằng những canh đỏ đen thâu đêm suốt sáng. Ăn chơi, nhảy múa, chát táng thăng hoa để rồi sau cuộc vui chỉ còn lại một thần tàn, ma dại, thiếu sức sống. Bạn bảo như thế Gan còn muốn cống hiến, cật lực làm việc với bạn nữa không.
Tôi như nghẹn đắng ở cổ họng, chẳng biết nên cất lời như thế nào để Gan cảm thấy được an ủi. Hoá ra cuộc đời này thật buồn cười, kẻ muốn giúp mình thì mình lại cứ đùa giỡ với họ, còn kẻ muốn phá bĩnh mình thì mình lại thân thiết với họ. Đúng là có mắt mà không tròng, bảo sao chúng ta luôn đoản thọ.
Gan lại tâm sự ….
Bạn biết đấy, tuy chúng ta sống chung một mái nhà, nhưng chưa bao giờ bạn hỏi han tôi, động viên tôi một câu tử tế từ khi tôi biết làm việc, cống hiến cho bạn. Thoáng qua đã 40 năm trời, hoá ra 40 năm tôi làm lụng cho bạn từng phút từng giây, nhưng nhận lại được chỉ là những chai thuốc độc, những món ăn giết dần, giết mòn tôi như thế.
Vậy mà tôi vẫn tốt, vẫn thuỷ chung với bạn từng ấy năm trời. Nhưng hôm nay tôi thấy mệt mỏi, chán ngán, tôi muốn từ bỏ bạn mà đi. Thế nên tôi mới hỏi bạn rằng; liệu bây giờ Gan chết bạn còn sống được không? Nếu bạn vẫn sống tốt thì tôi xin phép được đi trước, tôi xong nhiệm vụ rồi. 40 năm làm thân trâu ngựa, cặm cụi giúp bạn chống đỡ với độc tố, cơn say, cơn đói vv… cũng đến lúc tôi cảm thấy nản. Tôi muốn bỏ cuộc….
Gan này….
Đúng là tôi có lỗi, hàng ngày tôi chỉ biết tống nạp vào cơ thể hàng vạn lít khí độc, hàng kg thực phẩm không rõ nguồn gốc. Cứ thế tôi chỉ biến ăn, uống, nhậu nhẹt mọi thứ không điểm dừng, tôi đã đầy đoạ bạn, làm khổ bạn hết nửa cuộc đời. Hôm nay tôi thấy mình cũng mệt mỏi lắm, cơ thể chẳng con năng động như trước nữa. Tự nhiên nghe Gan tâm sự tôi mới chợt nhận ra, hoá ra chúng ta đã đối đầu nhau được 40 năm rồi. Hàng ngày, hàng giờ tôi luôn tìm cách đầu độc bạn, giết chết bạn từ từ, từng phút giây. Nhưng tôi mong Gan thông cảm, và hiểu cho tôi, những năm tháng ấy tôi đã vô tình, hoặc mải chạy theo danh vọng mà quên đi cuộc sống còn tận 40 năm nữa. Ai sẽ sống cho tôi tiếp quãng đời này nếu như không có Gan bên cạnh.
Nhưng mà bạn ạ….
40 năm của bạn là những tháng ngày chất ngất, cuộc sống buông thả, như ở trên thiên đàng. Còn 40 năm sau cuộc sống của tôi đã khác rồi bạn ạ. Tôi làm việc cần mẫn, chăm bón thức uống, mang dinh dưỡng, sản xuất đường, tạo hệ thống chống độc cho bạn, bấy nhiêu việc tôi làm 40 năm giờ tôi cũng đã thấm mệt. Nếu như những năm tháng qua bạn biết dừng lại, biết yêu thương người khác thì đâu đến nỗi. Giờ tôi đã già, yếu, tôi có thể giúp bạn đi được bao lâu, bao xa nữa đây?
Xin Gan….
Đừng bỏ tôi đi, nếu hôm nay Gan chết thì ngày mai tôi chắc cũng chẳng còn tồn tại. Vì vậy gan đừng đi. Tôi có thể làm mọi việc vì Gan, chỉ mong Gan cố gắng sống chọn với tôi những năm tháng sau này.
Vậy thì….
Nếu tôi ở lại bạn sẽ làm những việc này giúp tôi, còn nếu bạn không làm được thì tôi chẳng còn cách nào nữa. Giờ tôi đã già, chỉ cần một chút tác động cũng có thể khiến tôi từ bỏ tất cả, từ bỏ những giá trị tôi dựng tạo suốt nửa cuộc đời kia mà đi.
+ Hãy luôn biết phân biệt đâu là thực phẩm sạch, đâu là thực phẩm bẩn
+ Hãy biết quan tâm đến chế độ dinh dưỡng thường ngày, không được ăn vô tội vạ
+ Không được quá chén, thâu đêm suốt sáng
+ Không được ăn quá nhiều chất cay, nóng để tôi luôn tươi mát
+ Hãy thường xuyên uống các thảo dược thải độc giúp tôi một tay để tôi luôn khoẻ mạnh
+ Hãy thường xuyên tập thể dục thể thao để các chấy thừa, mỡ thừa không còn đeo bám tôi nữa
Chỉ vậy thôi, là bạn đã giúp tôi nhiều lắm rồi. Tôi chẳng mong bạn được bên tôi mãi mãi, nhưng cũng mong bạn ở bên tôi đến hết cuộc đời, cung sát cánh vượt qua mọi khó khăn trong cuộc đời.
Cảm ơn bạn đã nghe Gan tâm sự!
Nếu có thể mong bạn hãy sử dụng thảo mộc cà gai leo giúp Gan, vì Cà gai leo giải độc giúp gan được rất nhiều thứ. Chưa kể như hiện nay chức năng của Gan đang kém, nhờ thảo mộc này mới giúp gan được mạnh khoẻ trở lại. Xin cảm ơn!